Phàm là người, đều yêu thương. Che cùng trời, ở cùng đất. Chỉ cần là con người, chính là đồng loại, không phân biệt chủng tộc, màu da, tín ngưỡng tôn giáo đều cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Cùng là thiên địa sanh ra vạn vật từ trường, không nên phân ra tôi và bạn. Hợp tác lẫn nhau mới có thể duy trì được một thể sinh mạng cùng tồn tại phát triển.Người hạnh cao, danh dự cao. Mọi người trọng, không bề ngoài. Người tài năng, tiếng tự cao. Được người phục, chẳng do khoe. Người có đức hạnh cao, danh vọng tự nhiên cao xa. Mọi người kính trọng là ở đức hạnh của họ, không phải dung mạo biểu hiện bên ngoài. Người có tài năng, năng lực xử lý công việc tuyệt vời hơn người thì tiếng tăm tự nhiên sẽ hơn người, do đó khiến cho mọi người tán thán bội phục. Dạy Con Nên Người : Mình có tài, chớ dùng riêng. Người có tài, không chỉ trích. Ngay khi bạn có năng lực có thể phục vụ mọi người, không nên tự tư tự lợi chỉ nghĩ đến mình, không chịu buông xả phục vụ. Đối với tài hoa của người khác, phải nên học tập tán thưởng khen ngợi mà không nên phê bình, đố kị, phỉ báng.Không nịnh giàu, chớ khinh nghèo. Không nên nói lời ngon ngọt, nịnh bợ người giàu có. Cũng không nên ở trước mặt người nghèo khó kiêu ngạo tự đại hoặc xem thường họ. Chớ ghét cũ, không thích mới. Không nên thích mới ghét cũ, phải trân trọng đối với bạn bè cũ, không nên tham luyến bạn mới hoặc đồ vật mới.Người không rảnh, chớ não phiền. Đối với người đang rất bận rộn, không nên đến làm phiền họ. Người bất an, không quấy nhiễu. Ngay khi người khác tâm tình không tốt hoặc khi tâm tình bất an, không nên chuyện phiếm lời thừa quấy nhiễu họ, làm tăng thêm bất an cho họ.
Người có lỗi, chớ vạch trần; Việc riêng người, chớ lan truyền; Khen người thiện, tức là tốt; Người biết được, càng tốt hơn; Khen người ác, chính là ác; Ác cùng cực, tai họa đến
Cùng khuyên thiện, cùng lập đức; Lỗi không ngăn, đôi bên sai; Hễ nhận cho, phân biệt rõ, Cho nên nhiều, nhận nên ít. Bạn bè với nhau, phải nên nhắc nhở lẫn nhau, ngừa lỗi, khuyến thiện, cùng đồng xây dựng tu dưỡng phẩm đức tốt đẹp; Nếu như có sai lầm mà không thể khuyên răn lẫn nhau, phẩm đức của hai người sẽ có khiếm khuyết
Sắp cho người, trước hỏi mình; Mình không thích, phải mau ngưng; Ân phải báo, oán phải quên; Báo oán ngắn, báo ân dài
Đối người ở, thân đoan chánh, Tuy đoan chánh, lòng độ lượng; Thế phục người, người không phục, ý phục người, tâm mới phục
Khỏe Mới Vui – Dạy Con Nên Người – Bình Đẳng Yêu Thương
0 comments:
Đăng nhận xét